Sự trớ trêu của nền bóng đá

Kevin De Bruyne, Mohamed Salah và Romelu Lukaku là 3 cầu thủ có ảnh hưởng vào loại lớn nhất hiện nay tại Premier League.

Một trong những chỗ tương đồng quan trọng giữa âm nhạc và bóng đá là không hề có quy chuẩn nào để cân, đong, đo, đếm tài năng – nhất là các tài năng trẻ. Giới chuyên môn có thể đưa ra những cái nhìn rất khác nhau, về khả năng của cùng một đối tượng nào đó. Chính vì điều này trên trang ty le ca cuoc mà Mourinho “bị” so sánh với Rowe. Cụ thể hơn: so sánh sai lầm của ông trong việc ruồng bỏ ba ngôi sao vào loại sáng giá nhất trên sân cỏ Anh hiện nay, với đánh giá sai lầm của “vua Dick Rowe” về ban nhạc huyền thoại The Beatles.
De Bruyne, Salah, Lukaku & sự trớ trêu của bóng đá
Người ta so sánh HLV Jose Mourinho với nhà sản xuất Dick Rowe – một ông vua trên thị trường âm nhạc Anh ở các thập niên 1950-1960. Rowe ký hợp đồng với Rolling Stones, tạo đột phá cho Van Morrison, mở ra sự nghiệp thành công cho Tom Jones… Nhưng người ta lại không nhớ đến Rowe bởi những thành công ấy. Người ta chỉ nhớ ông đã… quay lưng với The Beatles. Bạn muốn thêm cụm từ “một cách ngu ngốc” cũng được. Rowe từng nói (về lý do không ký hợp đồng với The Beatles): “Chúng tôi không thích âm thanh của họ. Vả lại, nhạc guitar sắp hết thời rồi”.
Bây giờ trên bong da net, đố Mourinho dám bỏ Lukaku lần nữa! M.U của ông đã phải bỏ ra 75 triệu bảng – có thể thêm 15 triệu nữa, tùy mức độ thành công – để mua lại tiền đạo mà ông từng đẩy khỏi Chelsea, không lâu sau khi Mourinho xuất hiện lần thứ 2 tại Stamford Bridge (mùa bóng 2013/14). Lukaku khi ấy phải sang Everton theo hình thức cho mượn, trước khi ký hẳn hợp đồng. De Bruyne thì bị bán sang Wolfsburg với giá 18 triệu bảng, để rồi sau đó được Man City trải thảm đón rước trở lại Premier League với giá 55 triệu bảng. Salah thì trôi dạt sang Serie A theo hình thức cho mượn, sau đó ổn định với bản hợp đồng ở AS Roma.
Kỳ thực, cũng có chỗ khập khiễng. Nói một cách hợp lý hơn thì sự thăng, trầm trong sự nghiệp của De Bruyne, Salah và Lukaku chính là một trong những chỗ trớ trêu làm cho bóng đá – vốn đã là môn thể thao vua – càng thêm lạ lùng, kỳ bí. Ở một thời điểm cụ thể, trong hoàn cảnh cụ thể, Mourinho đã tỏ ra xem thường các tài năng ấy. Đấy có phải là sai lầm hay không, cũng khó nói.
Bản thân Salah, De Bruyne, Lukaku trong những ngày này có hoàn toàn giống với chính họ ở mùa bóng 2013/14 hay không, đấy đã là điều không dễ khẳng định. Đội bóng của họ bây giờ – Liverpool, Man City, M.U – cũng hoàn toàn khác với Chelsea vài năm trước. Không dễ kết luận Mourinho kém cỏi khi ông từng không dùng họ.
Bây giờ, người ta thống nhất gần như tuyệt đối, rằng De Bruyne đang là ngôi sao số 1 trên sân cỏ bóng đá Anh. Salah (có thể) là cầu thủ xuất sắc nhất Liverpool, hoàn toàn xứng đáng với bản hợp đồng kỷ lục ở đội bóng này. Còn Lukaku? May cho M.U, Lukaku đang là niềm hy vọng lớn nhất của Mourinho, nếu ông muốn nhắm đến thành công trong mùa bóng này. Salah và De Bruyne lại là những ngôi sao sẽ – trực tiếp hoặc gián tiếp – làm hỏng truyền thống “vô địch trong mùa thứ hai” của Mourinho.